Em tây ngọt nước đụ thầy giáo để học giỏi hơn, nhẹ nhàng, Em tây ngọt nước chịch thầy giáo để học giỏi hơn nó đi rồi…” Thư ký Lưu mỉm cười, nhưng tay không hề mất đi chút sức lực nào, Tiểu Huy mỉm cười nhìn thư ký chơi đùa với tôi. Sau khi chọn một lúc, thư ký đưa tay ra, cởi thắt lưng và lấy đồ của anh ấy ra, tôi liếc nhìn Xiao Hui, người đang nhìn chằm chằm vào đồ của thư ký, tôi thầm thở dài và nói: “Xong rồi, vậy là xong.” là đứa trẻ này. Đồ chơi của thư ký. Tôi ngồi xổm xuống đất gói đồ của Thư ký Lưu, Thư ký Lưu vui vẻ vẫy tay đi tới: “Học tập chăm chỉ, tôi sẽ giỏi hơn mẹ cậu.”